Chương 16: Cuộc Chiến Đẫm Máu

Năm ngày trôi qua, 12h đêm nay... sẽ là lúc cuộc chiến diễn ra. Hôm nay cô đến trường với cái vỏ bọc lạnh lùng thường ngày. Vẫn vậy, ngày hôm nay cũng không có gì đặc biệt. Thời gian vẫn trôi và nó không đợi chờ ai cả. Cô bước đi trên hành lang và dừng chân nơi Khu Vườn Thần Tiên. Không hiểu sao mình lại đi đến đây, định quay bước về lớp thì dưới gốc cây anh đào, có 1 chàng thiên sứ đang nằm ngủ. Cô bước lại gần và ngồi xuống cạnh chàng thiên sứ ấy. Bất giác, môi cô vẽ lên 1 đường cong tuyệt đẹp khi ngắm chàng thiên sứ. Cô đưa tay lên chạm vào gương mặt ấy... Chẳng lẽ... cô sẽ phải quên gương mặt tựa thiên sứ này sao? Cô không muốn nhưng cô không thể làm gì khác. Phải chăng... đây là ý trời? Nếu sau 5 năm tỉnh giấc cô và anh có thể bắt đầu lại thì thật tốt còn nếu không thì đó chắc là định mệnh không muốn cô và anh bên nhau. Thời gian chính là câu trả lời chính xác nhất dành cho câu hỏi này.


...............................


12h đêm, thế giới phép thuật được bao phủ bởi một màu đen. Cô đang ngủ. Bỗng người cô bay lên và bay ra ngoài qua cửa sổ. Cô bay đến gần mặt trăng. Cô vẫn ngủ. Khi đến gần mặt trăng, hình trăng khuyết trên trán cô bừng sáng. Bỗng từ vai cô... có cái gì đó đang nhô ra. 30 phút sau, dần hình thành một đôi cánh tuyệt đẹp sau lưng cô. Lúc này, cô bỗng tỉnh giấc. Hơi ngạc nhiên vì đang ở trên không trung, nhưng khi thấy đôi cánh sau vai thì cô cũng không còn thấy ngạc nhiên nữa. 


Đôi cánh cứ bay và đưa cô tới 1 cánh rừng âm u. Khi cô đáp người xuống... cũng là lúc 1 bầy dơi xuất hiện. Chúng bay đến và ... một lão già xuất hiện. Chắc hẳn lão là Demon. Gương mặt lão thật đáng sợ. Đôi mắt lão có màu đỏ của máu. Lão cất tiếng nói đáng sợ của mình:


-Chào cô bé!


-Đừng nhiều lời! – Không 1 chút sợ hãi, cô nói và đưa tay ra, thanh kiếm Yuki xuất hiện trên tay cô.


-Haha, rất dũng cảm! – Lão ta cười vang.


Không để ý đến lời Demon, cô bay lên bằng đôi cánh và hướng cây kiếm Yuki đâm vào ngực phải của lão, người lão bỗng vỡ từng mảnh nhưng lập tức ngay sau đó lại liền lại, lão lại cười:


-Cháu chỉ có thế thôi sao?


Gương mặt cô không cảm xúc nhưng thật ra cô đang nghĩ:


"Ông nội bảo không phải ở bên trái thì chắc chắn tim của Demon phải ở bên phải nhưng sao...?"


Đang nghĩ bỗng những ngọn lửa từ đâu bay về hướng cô. Tay cô nhanh chóng tạo thành quả cầu nước khổng lồ. Cô ném quả cầu về phía những ngọn lửa khiến chúng dập tắt. Rồi cô dùng thanh kiếm tạo ra những sợi dây leo, sợi dây bay về phía lão, bỗng lão nhếch mép và lão búng tay lập tức những sợi dây leo biến mất. Nhưng chưa đầy 30 giây sau chúng hiện ra và quấn lấy người cô. Cô đọc câu thần chú lập tức những sợi dây leo dứt thành từng mảnh rơi xuống đất và biến mất.Cô dùng cây kiếm tạo thành những cây kim nhọn bay về phía Demon. Lão ta búng tay 1 cái, lập tức những cây kim nhọn vỡ tan. Lão nhếch mép nói giọng tự tin:


- Không ngờ cháu lại yếu vậy. Thế thì đành nói lời xin lỗi với cháu mất rồi.


Chưa đầy 1 phút sau, lão và cô chỉ còn cách nhau 3 m, trong đầu cô xuất hiện suy nghĩ:


"Không bên trái, không bên phải ... vậy... ở giữa" 


Đang nghĩ cô thấy lão chỉ cách mình 15 cm liền dùng cây kiếm hướng về Demon. Lập tức người lão bị một tảng băng bao phủ. Lão đọc câu thần chú khiến tảng băng bốc hơi. Lão giơ tay ra và trên tay lão xuất hiện một chiếc đũa thần lớn màu đen. Trên đỉnh có hình đầu lâu đáng sợ. Lão hướng cây đũa thần về phía cô, bỗng từ chiếc cây sau lưng cô, những chiếc lá biến thành những chiếc kim nhọn hoắt bay về phía cô, những chiếc kim bay với tốc độ ánh sáng, lúc cô quay người lại thì... những chiếc kim đâm xuyên qua người cô...cô ngã qụy xuống, những giọt chất lỏng màu đỏ từ trên người cô rơi xuống không ngừng.... 


Cố gắng chịu đau, cô đứng dậy. Nhưng 1 lần nữa cô ngã xuống. Dường như đôi chân cô không nghe lời cô. Cô chống tay xuống đất, từ từ đứng dậy lần nữa. Sau vài lần suýt ngã thì cuối cùng cô cũng đã đứng vững. Cô nhìn gương mặt đắc thắng của ông ta, nghiến răng. 


Lại một lần nữa ông ta dùng chĩa cây đũa thần của mình về phía cô, chợt đất chỗ cô đứng sụp xuống, cô hoảng sợ đưa tay nhuốm đầy máu cố bám lấy chỗ đất không bị sụp nhưng, ông ta đã lại và ... dùng bàn chân ghê tởm của mình dẫm lên bàn tay nhỏ xinh của cô. Cô vì đau quá mà không biết làm sao nên đành nhắm mắt. Nhưng khi cô nhắm mắt lại thì... cảnh toàn thế giới loài người và thế giới phép thuật bị bao phủ bởi một màu đen và ... hình ảnh người con trai cô yêu phải đau khổ khiến cô không cho phép mình bỏ cuộc. 


Cô mở mắt ra và cô chợt nhớ cô có đôi cánh tuyệt đẹp. Cô dùng hết sức cố gắng bay lên và sau mấy lần thất bại cô đã lên được, cô dùng bàn tay đang bị chân của Demon dẫm lên hất ngã lão ta... do mất cảnh giác lão ta đã ngã. Nhanh chóng đứng dậy, lão thấy cô đang dùng đôi cánh để bay liền dùng đôi cánh của mình bay lên gần cô. Khi 2 người đang đứng đối đầu, bỗng có 10 lão Demon xuất hiện. Tất cả đều giống nhau, cô nghĩ:


"Thuật phân thân? Thuật này mình đã học 5 năm nhưng chưa thành công. Vậy chứng tỏ lão mạnh đến cỡ nào. Làm sao để biết được ai là thật?"


Sau 5 phút suy nghĩ và nhìn 10 lão Demon đang vây quanh mình và cười khinh thường, cô nhắm mắt lại, đưa cây kiếm ra trước 1 lão Demon, không hiểu sao cây kiếm lại quay một vòng và dừng lại ở 1 lão Demon khác. Mở mắt ra cô dùng tốc độ nhanh hơn tia chớp, cô đến gần lão ta và dùng kiếm đâm vào giữa ngực lão cùng lúc đo, cô hét lên:


"ĐỒ ĐỘC ÁC...... NGƯƠI KHÔNG ĐÁNG SỐNG...... "


Khi cây kiếm xuyên qua người lão, 9 Demon khác biến mất, cô rút kiếm ra, lão Demon từ từ rơi xuống đất, máu từ ngực lão chảy ra không ngừng. Lão hét lên:


"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA..."


Cùng lúc lão hét, cơ thể lão biến thành tro bụi, rơi xuống đất.  

Comment